Chưa dứt lời, sắc mặt Tiết Chiêu Cẩn đã biến đổi, hẳn là hắn cũng nghĩ đến tình huống xấu nhất, nhưng hắn không cho rằng Tiết Hữu Lâm lại ngu ngốc đến mức làm ra chuyện hoang đường như vậy. Hơn nữa, Phúc Khang vương phủ đâu phải dễ chọc, sao có thể để hắn hồ đồ.
Từ Nhân khịt mũi: “Người ta thường tham lam, cái có trong tay không quý trọng, lại cứ thèm muốn thứ không có được. Đợi ngày sau hắn lập công lớn, hủy hôn ước với Phúc Khang vương phủ cũng dễ như trở bàn tay.”
“...”
Dù sao thì, lời Từ Nhân nói hôm nay cũng khiến Tiết Chiêu Cẩn cảnh giác.
Về sau, mỗi khi Tiết Hữu Lâm có hành động khác thường, đều bị đường huynh hắn áp chế. Muốn làm bậy? Cứ thử xem nắm đấm có cứng bằng đường huynh hắn không đã.
Từ Nhân giao chuyện phiền lòng này cho Tiết Chiêu Cẩn, trong lòng cũng có chút tiếc nuối - ở sát vách mà chẳng hóng được chuyện nhà Tây viện!
Nhưng không sao, mỗi tháng vào cung bầu bạn với Hoàng hậu, đánh bài tán gẫu, cũng hóng được khối chuyện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play