"Muội, muội sao?" Tiết Văn Lan lắp bắp, “Muội, muội không được.”
"Sao lại không được? Muội rất tốt mà!" Từ Nhân khen ngợi nàng, “Vừa rồi tẩu quên mất mấy chỗ, đều là muội bổ sung. Cả Hữu Hâm cũng khen muội nhớ giỏi. Hơn nữa, còn có tẩu ở đây mà! Tẩu chỉ là bận việc khác, không thể lúc nào cũng ở đây giám sát, nên mới nhờ muội. Nếu gặp khó khăn gì, cứ đến tìm tẩu.”
Lúc Tiết Văn Lan rời đi, cả người lâng lâng, bước chân như lướt trên mây, nàng được đại tẩu khen!
Từ nhỏ đến lớn, hình như đây là lần đầu tiên nàng được khen.
Ngay cả Liễu di nương, mẫu thân của nàng, ngày thường cũng chỉ toàn la mắng nàng, chê nàng nhút nhát, chậm chạp, không biết lấy lòng đích mẫu, sau này khó mà tìm được hôn sự tốt... Tóm lại, nhìn thấy nàng là không vui, không mắng nàng đã là may lắm rồi, nào đã từng khen nàng?
Nhưng hôm nay, nàng được đại tẩu khen, không chỉ khen nàng nhớ dai, còn khen nàng trầm ổn, hiểu chuyện, ngoan ngoãn, nói rất yên tâm giao việc cho nàng. Điều này khiến nàng cảm thấy như có một chú nai con chạy nhảy trong lòng, tim đập thình thịch, khi về đến viện, mặt nàng đỏ bừng như ráng chiều.
Liễu di nương thấy nàng về, vội vàng đặt kim chỉ xuống, đứng dậy hỏi: “Sao giờ mới về? Đi theo đại tẩu con làm gì? Nàng nàng không nói gì con chứ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play