Tuy nhà mẹ đẻ của nguyên chủ cũng không phải dạng vừa, mấy năm trước có lẽ còn chưa với tới, nhưng những năm gần đây cũng coi như môn đăng hộ đối với Tiết gia.
Nhưng nguyên chủ từ nhỏ đã ốm yếu, năm ba tuổi suýt chết, được một đạo sĩ vân du cho một viên thuốc cứu sống, lại còn bấm đốt ngón tay tính ra nàng không hợp ở lại hầu môn, nuông chiều trong khuê phòng không chỉ hại bản thân mà còn khắc cha khắc mẹ khắc cả nhà, nếu thả ra ngoài đồng ruộng, biết đâu còn sống được trăm tuổi, lại không khắc người thân.
Năm đó, người đứng đầu Từ gia là lão thái gia, nghe nói đứa cháu gái ốm yếu này, bản thân đã không khỏe mạnh lại còn có số mệnh xui xẻo như vậy, lại còn khắc cả nhà. Chẳng trách từ khi nó sinh ra, quan lộ của ông như dừng lại, không thể thăng tiến.
Vì vậy, lúc nguyên chủ còn ngây thơ chưa hiểu chuyện, đã bị đưa ra khỏi nhà, đi theo lão quản gia về quê ở phương Nam.
Một lần đi là mười hai năm.
Năm nàng cập kê, lão quản gia gửi thư về Từ phủ, hỏi đại tiểu thư đã đến tuổi cập kê, phủ có tính toán gì về hôn sự của nàng không?
Lão thái gia đã mất, người lên nắm quyền Từ gia là Từ phụ, nhận được thư liền nhíu mày: ông quên mất còn có đứa con gái này!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT