Bởi vì có nhân viên đóng quân ở khu vực ven rừng, nên lũ giác thú rất ít đến đây phá hoại, khiến cho rau dại ở đây mọc hết lớp này đến lớp khác, có cây già, có cây non. Nếu không nhìn kỹ thì rất giống cỏ dại.
Dù sao thì, lúc này cô cũng được lợi!
Chuyên gia thấy Từ Nhân cứ đi vài bước lại ngồi xuống nhổ một nắm, đi vài bước lại ngồi xuống hái một bụi, không nhịn được nói: “Những thứ này tuy không có độc, nhưng ăn vào thấy vị kỳ lạ, ngay cả khi được nuôi trồng nhân tạo rồi chế biến thành dịch dinh dưỡng cũng không ai ăn. Quả dại thì quá chua, những quả không chua đã được chuyển đến bộ nông nghiệp để nuôi trồng từ lâu rồi, hiện nay trên thị trường loại quả được ưa chuộng nhất là quả giòn.”
Từ Nhân biết quả giòn, chính là táo. Tiêu Cẩn đã từng gửi cho cô một ít, quả thực ăn rất ngon, nhưng cũng rất đắt.
"Quả chua có cái hay của quả chua, có thể dùng làm gia vị." Từ Nhân nói.
Ở đây không có chanh, không có giấm, khi nướng thịt, chiên tôm, vắt vào vài giọt nước quả dại thay cho nước cốt chanh cũng rất tuyệt.
Chuyên gia ngẩn người: Còn có thể làm như vậy sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT