Thương Yến Cẩn vừa múc canh cho họ vừa giới thiệu: “Không cho nhiều nguyên liệu đâu, ngoài vịt già ra thì chỉ có bốn cây đông trùng hạ thảo và ba quả táo đỏ thôi ạ. Nhưng mà con vịt già này chất lượng rất tốt, là vịt nuôi thả mười năm của nhà trưởng thôn.”
Khóe miệng Từ Định Hải khẽ giật giật, định nói chẳng phải mười năm sao, ông có thể kiếm được con vịt già hơn mười năm nữa cơ, nhưng lại bị vợ giẫm chân, nên đành phải nhận bát canh vịt già Thương Yến Cẩn đưa, rồi thản nhiên uống một ngụm.
Ông định bụng uống xong rồi mới nhận xét tay nghề của anh, nhưng mà, vừa uống một ngụm là không dừng lại được.
“Chắc là bác đói quá rồi!”
“Từ lúc về nước đến giờ bác vẫn chưa được ăn một bữa tử tế nào, đúng không bà xã?”
Vừa uống canh, ông vừa không quên tự tìm bậc thang cho mình xuống.
Thương Điệp Y buồn cười liếc nhìn ông: “Khen người ta một câu nấu ăn ngon thì anh mất miếng thịt nào hay sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play