Một năm rưỡi sau, bốn người Từ Minh Vũ giống như những chú ngựa đen phi ra khỏi huyện, hai người phát huy vượt bậc thi đỗ đại học Q, hai người còn lại thì vào được đại học M như mong muốn.
Bởi vì mục tiêu rõ ràng, bốn năm đại học họ vẫn không hề lãng phí thời gian, từ chối mọi cuộc gặp gỡ xã giao vô bổ, ra sức tiếp thu kiến thức, thi lấy nhiều chứng chỉ, khi tốt nghiệp, họ đều khéo léo từ chối lời mời chào với mức lương cao từ hàng loạt doanh nghiệp, mà đi thẳng đến thôn Đào Lý.
Lúc bấy giờ, số lượng người đến ứng tuyển vào viện dưỡng lão đã vượt xa nhu cầu tuyển dụng, trình độ học vấn của ứng viên cũng ngày càng cao.
Nhưng Từ Nhân lại ít khi xem xét bằng cấp khi tuyển dụng.
Nơi này của cô đâu phải là bộ phận nghiên cứu và phát triển của tập đoàn Từ thị, nơi cần những nhân tài có bằng cấp cao, công việc ở viện dưỡng lão, ngoại trừ một số vị trí đặc biệt, còn lại nói thẳng ra thì dù chỉ tốt nghiệp cấp hai, cấp ba, sau khi được đào tạo từ mười ngày đến nửa tháng, chỉ cần không phải người có vấn đề về trí tuệ thì đều có thể đảm nhận được.
Vì vậy, trong mắt cô, bằng cấp không phải là yếu tố quan trọng nhất, cô cũng không định để chữ “cạnh tranh” lan đến viện dưỡng lão vốn có cuộc sống chậm rãi này.
Nơi dưỡng lão, lẽ dĩ nhiên phải là nơi ôn hòa, thư thái và ngập tràn hạnh phúc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play