“Không cần để ý đến họ đâu, cứ để họ ở dưới chân núi là được, có việc gì thì gọi điện thoại bất cứ lúc nào.”
Từ Thành Nghị lo em họ vẫn còn khúc mắc với bố mình, nhìn thấy bố anh ấy sẽ nhớ đến người bố đã mất, lúc đó lại chọc em gái giận, em gái lại khép mình, không để ý đến họ nữa thì nguy.
Vì vậy, khi biết bố mẹ muốn về nước, Từ Thành Nghị đã nhờ trưởng thôn để ý xem nhà ai trong thôn có phòng trống.
Vừa hay, hai con của chú ba Từ thường ngày ở nội trú, cho dù nghỉ đông về nhà cũng vẫn còn hai phòng trống, trưởng thôn đã giúp họ cho thuê để kiếm thêm thu nhập.
Hai đứa nhỏ mất bố, mẹ lại đi lấy chồng khác, cuộc sống rất khó khăn.
Học phí tuy được giảm miễn, nhưng còn tiền sinh hoạt nữa, mẹ chúng cũng nhẫn tâm, sau khi tái giá, sinh con cho chồng mới thì dồn hết tình yêu thương cho con riêng, không đoái hoài gì đến hai đứa con lớn. Người trong thôn tuy có giúp đỡ, nhưng nhà ai cũng không khá giả đến mức có thể nuôi hai đứa trẻ đang tuổi ăn tuổi lớn.
May mắn là tập đoàn Từ thị hồi báo quê hương, làm dự án khu dưỡng lão, chúng nó nghỉ đông trở về, trước kia phải thắt lưng buộc bụng uống chút cháo loãng, không dám ăn no bụng, bây giờ thì tốt rồi, một ngày ba bữa ăn ở nhà ăn, còn có thể thu chút tiền thuê nhà làm sinh hoạt phí học kỳ sau, cuộc sống sẽ ngày càng tốt hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT