Lần đầu tiên được ăn cơm ngon như vậy, mấy người anh Phương đều cảm động đến rơi nước mắt, ai nấy đều nói rằng vì bát cơm này, cho dù Từ tổng không tăng lương cho bọn họ, bọn họ cũng nguyện ý ngày nào cũng ở đây tận tâm tận lực làm việc.
Gạo tẻ được ngâm qua đêm, sáng hôm sau, Tiểu Đào dùng máy xay bột điện xay gạo đã ngâm cho nhuyễn thành bột gạo, bột gạo được đem đi hấp chín, một nửa thì nhân lúc còn nóng vo thành khối bột rồi nhanh chóng nặn thành hình que, một nửa còn lại thì để Tiểu Ngô không phải trực đem đi giã liên tục trong cối đá nhỏ đã được rửa sạch sẽ.
Cả hai đều là bánh gạo nếp, loại trước có thể dùng để nấu ăn, loại sau có thể làm bánh trôi, phủ thêm bột đậu nành hoặc bột vừng đen là đã thành một món điểm tâm thơm ngon.
“Không ngờ bánh gạo nếp vừa nặn xong, không cần chấm gì mà chỉ ăn không thôi cũng đã ngon rồi!”
Bữa sáng của mấy người Tiểu Đào là bánh gạo nếp, bánh gạo nếp vừa nặn xong còn ấm nóng, mềm dẻo dai ngon, ăn một miếng là thấy vô cùng thỏa mãn.
Dì Tống còn xào thêm một đĩa cải tuyết đậu cove nấm hương khô, để bọn họ cuốn với bánh gạo nếp ăn.
Nhưng mọi người đều nói chỉ ăn không thôi cũng đã rất ngon rồi, anh Phương bảo dì Tống để dành món cải tuyết xào bánh gạo nếp đến trưa, dưa muối ăn với cơm, anh ta có thể ăn ba bát lớn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT