"Cô Từ, trà này ngon thật đấy!" Anh Phương bưng chén trà lên nhấp một ngụm, mắt sáng lên: “Uống thơm hơn hẳn bình trà ở văn phòng chúng ta!”
Tiểu Đào cũng nói: “Chị cũng thấy ngon, trước kia chị không thích uống trà lắm, nếu uống thì cũng chỉ uống trà sữa, nhưng chị thấy chén trà này rất ngon.”
Từ Nhân không nhịn được cười: “Đó là vì các anh chị đang uống nó với tâm thế tự hào đấy, chè tự sao, uống vào cảm thấy ngon hơn hẳn đúng không? Giống như rau tự trồng vậy, ăn vào thấy thơm ngon hơn hẳn.”
“Không phải đâu, là thật sự rất ngon!”
“Tuy có hơi chát một chút, nhưng không phải em đã nói rồi sao, để nửa tháng sau sẽ hết chát, chỉ còn vị thơm thôi. Hay là chúng ta hái hết búp chè trên cây rồi sao thành trà đi? Sau này muốn uống lúc nào cũng có.”
Từ Nhân đang định nói gì đó thì ông Lý đi vào, nghe thấy họ đang nói chuyện sao chè, ông ấy ngửi thử trà họ pha: “Ồ! Ngửi cũng thơm đấy chứ. Là búp chè hái trên mấy cây chè nhà ông Từ sao ra à? Ngửi thơm phức.”
Tiểu Đào rất nhanh chóng rót cho ông Lý một chén nhỏ, mời ông ấy nếm thử.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT