“Thì do mẹ nghe thấy nhóm bác Trương dưới nhà nói con về rồi đó, lần này con xa nhà những một tháng trời, mẹ có thể không vội được sao.” Tiết Đào Hoa vừa thở hổn hển vừa nói vừa đi vào nhà.
Cửa chưa kịp đóng, Tiêu Xuân Mai nghe rõ cuộc trò chuyện của hai mẹ con:
“Ôi trời ơi! Sao nhiều đồ thế này? Toàn là đồ cơ quan con phát hả? Phúc lợi Tết Đoan Ngọ của nhà hàng quốc doanh tốt thế cơ à?”
“Không phải đâu ạ, gạo nếp, trứng vịt, rượu hoa điêu là do cơ quan phát, à đúng rồi, còn có một thước vải nữa ở trong túi con, ba thước vải may quần áo mùa hè, đủ cho mẹ hoặc ba may một cái áo đấy... Còn đây là đồ con tranh thủ lúc rảnh rỗi mua ở cửa hàng bách hóa trong thành phố, toàn là hàng lỗi không cần phiếu, nhưng không nhìn rõ lắm đâu, nên con mới mua một ít.”
“Hàng lỗi á? Sao mẹ chẳng thấy lỗi ở đâu vậy? Xà phòng bị sứt một góc á? Thế mà cũng gọi là hàng lỗi được à! Vậy mà không cần phiếu? Ha ha! Cửa hàng bách hóa ở thành phố đúng là hào phóng thật! Còn đôi dép này thì bị lỗi chỗ nào? Mẹ chẳng thấy.”
“Dép không bị lỗi đâu ạ, chỉ là bị lẻ size thôi, chỉ còn mỗi hai size này nên họ mới thanh lý hàng tồn kho không cần phiếu đấy ạ, con thấy vừa chân mẹ với ba nên mới mua mỗi size một đôi.”
“Chà, từ ngày đi làm con gái càng ngày càng lanh lẹ! Giống mẹ rồi đấy!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT