“Hả? Tôi chưa nói sao?” Vương Kha gãi đầu: “Tôi cứ tưởng mình đã nói rồi.”
Đợi Từ Nhân vào bếp, Vương Kha vội vàng cam đoan với Thụy Tỉ Cẩn: “Cậu cứ yên tâm, đầu bếp Từ không giống những người phụ nữ khác, cậu xem tôi tiếp xúc với cô ấy lâu như vậy, cũng không coi cô ấy là phụ nữ... Khụ, đương nhiên, món ăn cô ấy nấu có phong cách giống ông nội Thụy quá, nên nhìn thấy cô ấy là tôi lại nhớ đến ông nội Thụy...” Không còn nảy sinh ý nghĩ nào khác.
Thụy Tỉ Cẩn nhìn anh ta: “Tốt nhất là như cậu nói.”
Trước khi xuống nông thôn, anh đã gặp quá nhiều người muốn đánh cắp công thức nấu ăn của nhà họ Thụy, thấy anh còn trẻ, dễ bị dụ dỗ nên đã lợi dụng những cô gái trẻ đẹp để tiếp cận anh.
Sau khi xuống nông thôn, càng có nhiều phụ nữ hơn, có cả những thanh niên trí thức cùng xuống nông thôn, có cả con gái, cháu gái của đội trưởng sản xuất... Những người đó không biết là để ý đến ngoại hình hay là tiền bạc của anh, cố tình tạo cơ hội, ve vãn anh, khiến anh tránh còn không kịp.
Người khác đều nghĩ anh gầy như vậy là do kén ăn, nhưng thực ra không phải, mà do anh lo lắng, sợ hãi, không dám ăn uống tùy tiện. Ngay cả cháo do chính mình nấu, nếu rời khỏi tầm mắt anh, anh cũng không dám ăn nữa.
Sau khi trở về thành phố, trừ những việc nhất định phải đích thân anh ra mặt, anh rất ít khi rời khỏi khu nhà nhỏ khiến anh cảm thấy an toàn này. Tuyển người, phỏng vấn... Tất cả đều do Vương Kha lo liệu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT