Người đề xuất món tôm hùm đất cay là cô ta nhưng thấy tôm hùm đất không dám bắt cũng là cô ta, thấy tôm hùm đất được thu mua ở nông thôn bẩn thỉu, chạy trốn còn nhanh hơn bất cứ ai, nói cái gì mà cô ta mắc chứng sợ những thứ dày đặc, thấy đàn tôm đông như kiến sẽ choáng váng, nhưng khi món tôm hùm đất ăn thử được đặt lên bàn, cô ta lại ăn nhiều nhất.
Tiếp theo còn đề xuất món đầu cá om ếch... Từ Nhân có thể đoán đại khái, món này Kim Tú Châu cũng chỉ biết ăn chứ không biết làm.
Tưởng tượng khi cá mè dưới sông được chuyển xuống sân sau nhà bếp, nhảy lạch bạch trên mặt đất, Kim Tú Châu sợ tới mức thét chói tai tránh né, miệng lẩm bẩm “Tôi không biết giết cá”, “Vì sao không sơ chế trước rồi hẵn đưa tới?”, “Có thể lấy đầu cá thôi bỏ đuôi cá được không?” Cảnh tượng hỗn loạn đó…
Từ Nhân không khỏi cảm thấy rùng mình.
Xem ra, phải chuyển chỗ ở càng sớm càng tốt.
Đến ký túc xá, Từ Văn và Lục Hiểu Yến đều ở đó, hai người đang trò chuyện sôi nổi về những kiểu dáng trang phục của quầy bán quần áo ở toà nhà bách hóa.
Thấy Từ Nhân về, Từ Văn vội vàng đứng lên: “Từ Nhân, em đã về rồi? Ăn cơm tối chưa? Chị có mang bánh nướng cho em.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT