Vào phòng, Từ Nhân vén rèm lên bảo chị họ vào phòng mình ngồi một lát, mới giữa tháng năm cái nóng mùa hè đã ập tới rồi, cô làm việc từ sáng sớm, khó tránh đổ mồ hôi, đi rửa mặt ở nhà vệ sinh, tiện thể lấy một chậu nước về.
“Chị Văn Văn, chị cũng rửa mặt đi.” Từ Nhân lấy một chiếc khăn mặt mới đưa cho Từ Văn: “Chị bắt xe sớm đến thành phố à? Ăn sáng chưa?”
“Chị không đói, em đừng bận rộn nữa.” Từ Văn giữ tay cô lại, do dự nói ra sự thật: “Chị đến nhà ga để đi tàu, trước đó chị nhờ người ta hỏi thăm một chuyến tàu đến Nam Thành, chị tính toán thời gian rồi bắt xe sớm đến đây, ai ngờ xe bị hỏng giữa đường, chậm mất hơn một tiếng, lúc chị đến nhà ga thì tàu đã chạy rồi. Chuyến này một ngày chỉ có một chuyến…”
Từ Nhân gật đầu: “Chị muốn đến đây tá túc à?”
Từ Văn cười khổ nói: “Chị không dám về nhà, trước khi đi chị có để lại một lá thư cho mẹ, nói là chị đi miền nam rồi, mẹ chị mà thấy thư chắc chắn sẽ tức đến mức nhảy dựng lên. Nếu chị về, chắc chắn bà ấy sẽ tịch thu hết tiền của chị, không cho chị đi nữa, có khi còn nhanh tay sắp xếp cho chị xem mắt kết hôn. Đầu năm nay bà ấy đã muốn gả chị đi rồi, để nhường phòng cưới cho anh trai chị. Nhưng chị không muốn, chị mới mười tám tuổi, chị không muốn cuộc đời mình giống như mẹ chị, cả đời quanh quẩn bên bếp núc, suốt ngày cãi nhau vì những chuyện vụn vặt…”
Có lẽ nhận ra mình đã nói hơi xa, Từ Văn lau khóe mắt đỏ hoe, cười bất lực: “Để em chê cười rồi. Ban đầu chị định ở nhà ga qua đêm, nhưng nhớ đến em đang làm việc ở nhà hàng quốc doanh trong thành phố, không hiểu sao lại lên xe điện đến đây…”
Đến rồi mới thấy có phần đường đột.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT