Mấy đứa trẻ nhìn nhau, đồng loạt lắc đầu: “Không phải ạ, không phải ạ!”
Từ Đông và Từ Tây thậm chí còn thầm nghĩ: Sao chú này ngốc thế? Cả thân phận là gì cũng không biết.
Ninh Cẩn bước lên một bước nói: “Chúng cháu nghe đài nói, bảo chúng cháu nhất định phải đến đây đăng ký, nên chúng cháu mới đến ạ.”
"Ra là vậy." Người phụ trách chợt hiểu ra, nhưng vẫn thấy khó hiểu: “Cho dù cô nhi viện có hầm trú ẩn thì làm sao chịu được nhiệt độ âm bốn mươi độ? Hơn nữa, viện trưởng của các cháu đâu? Sao chỉ có bốn đứa nhỏ các cháu tự đến đăng ký?”
Ninh Cẩn nói rằng viện trưởng và những đứa trẻ khác đã được đón đi trước khi đại hàn ập đến, đến giờ vẫn chưa quay lại.
Người phụ trách tự động suy diễn, cho rằng viện trưởng và những đứa trẻ khác đã được đón đi vào lúc đại hàn ập đến, bốn đứa trẻ này chắc là nghịch ngợm trốn trong hầm chơi trò trốn tìm, nên đã bỏ lỡ cơ hội di tản cùng đoàn người.
Ông ta lần lượt xoa đầu bốn đứa trẻ, cảm khái nói: “May mà các cháu gặp may mắn! Đi thôi! Chú đưa các cháu đi khám sức khỏe, điền vào đơn đăng ký.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play