Suốt một tháng đó, con đường dẫn ra thế giới bên ngoài đều bị nước lũ nhấn chìm. Đến tháng thứ hai, đợt rét đậm ập đến bất ngờ. Bọn cướp hung ác, ăn thịt người không chớp mắt, trên đường đến hầm trú ẩn ở ngoại ô sẽ đi ngang qua đây và lẻn vào.
Cơ thể này quá yếu ớt. Dù cô có thần lực vĩnh cửu, có thể tự bảo vệ mình, nhưng còn ba đứa trẻ năm, sáu tuổi kia nữa.
Trong nguyên tác, sau khi gặp bọn cướp, Ninh Cẩn và hai em đã liều mình bảo vệ nguyên chủ, vì bảo vệ cô mà không ai chạy thoát.
Đừng thấy Từ Tây ngày thường hay khóc nhè, nhưng khi bọn cướp trói Ninh Cẩn và Từ Đông lại, định ra tay với họ, rồi lôi nguyên chủ ra sờ soạng, bé con đã run rẩy đứng ra chắn trước mặt nguyên chủ: “Muốn ăn thì ăn tôi trước đi, Nhân Nhân không ngon đâu.”
Những người bạn nhỏ tình nghĩa như vậy, cô làm sao có thể để họ chịu khổ được?
Nhưng bây giờ cô chỉ là một đứa trẻ thiểu năng trí tuệ, những gì có thể làm, có thể nói rất hạn chế. Từ Đông và Từ Tây thì dễ lừa, nhưng Ninh Cẩn quá thông minh, e là không lừa được anh.
Từ Nhân mở bảng hệ thống, chọc chọc vào đó, bỗng nhiên, một ý tưởng lóe lên trong đầu cô…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT