Mã Xuân Phương trừng mắt nhìn chồng: “Ai mà chẳng biết tiếc chứ? Nhưng căn hộ ba phòng ngủ đó hai vạn hai, chỉ trả lại một căn phòng đơn, nghĩa là phải bỏ thêm hơn một vạn tệ, lấy đâu ra nhiều tiền như vậy? Nhà mình tuy bán bánh nướng kiếm được chút tiền, nhưng so với con số đó thì vẫn còn kém xa lắm.”
“Vâng, nên con mới đi vay ạ.”
“Vay ai?” Mã Xuân Phương nhíu mày: “Ai mà có nhiều tiền như vậy để cho con vay?”
Từ Nhân cười mà không nói, một lúc sau mới bảo: “Chuyện này bố mẹ đừng hỏi, tóm lại người vay tiền là con, người trả tiền cũng là con, bố mẹ không cần lo.”
Mã Kiến Binh có dự cảm không mấy tốt đẹp, sao hắn lại cảm thấy cháu gái đi trấn Mộc Tu tìm anh La vay tiền vậy.
Đợi sau khi cuộc họp gia đình kết thúc, Mã Kiến Binh bám theo cháu gái, chờ lúc vắng người, hắn nhỏ giọng hỏi: “Nhân Nhân, mấy ngày trước cháu không phải về trấn Mộc Tu một chuyến, nói là thăm bà ngoại sao? Có phải cháu còn đi tìm anh La vay tiền không?”
"Vâng ạ." Từ Nhân thẳng thắn thừa nhận.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT