“Con biết, con biết, chị nói cậu nợ một đống tiền, đừng hòng trốn, nếu ở trên trấn cứ suốt ngày nghĩ đến chuyện đánh bạc, thì đưa cậu đến thành phố làm việc. Nhưng mà con và cậu đều tưởng là đi công trường nào đó, không ngờ là theo chị học làm bánh nướng. Chị bảo cậu sau bữa tối học theo chị, sáng sớm mai đi bán hàng...”
Từ Nhân giơ ngón tay cái với em trai: “Suy nghĩ rõ ràng, ăn nói lưu loát, rất giỏi!”
Từ Tiêu không ngờ nói mấy câu cũng được khen, gãi đầu ngại ngùng cười, lộ ra hai chiếc răng cửa mới mọc.
“Mẹ, ngày mai mẹ và bố cứ tiếp tục bán hàng ở cổng nhà máy cơ khí, con sẽ đưa cậu đến khu nhà máy dệt, công nhân ở nhà máy dệt cũng không ít, nếu bán chạy thì chắc chắn sẽ không kém.”
Dừng một chút, cô nói thêm: “Nhưng con xin nhắc lại lần nữa: Mỗi ngày phải mang hết tiền bán được về nhà, nếu cần mua thêm đồ dùng cần thiết thì có thể mua trước, sau khi về nhà sẽ ghi vào sổ sách, nhưng không được phép giấm giúi. Tuy chúng ta là người một nhà, nhưng tục ngữ nói rất hay, đó là anh em rõ ràng, phân minh. Huống chi gian hàng này là do con dựng lên, cách phân chia con cũng đã nói rõ ràng rồi, nếu muốn tiệm bánh Từ Thị của chúng ta làm ăn phát đạt, vậy thì mong mọi người đồng lòng, cùng nhau cố gắng!”
"Con gái nói đúng!" Từ Ngũ Nhất dẫn đầu vỗ tay.
Mã Kiến Binh nghe nhưng không hiểu lắm, ngơ ngác vỗ tay theo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT