Hôm nay quá muộn, cả nhà bận đến giờ vẫn chưa ăn gì, đã sớm đói bụng, nên nấu tạm bát mì Dương Xuân.
May mà tâm trạng mọi người đều rất tốt, cho dù chỉ là mì nước không có thịt cũng ăn rất ngon, ăn xong ai nấy đều tự mình rửa mặt nghỉ ngơi.
Từ Nhân trở lại tầng ba, định bụng ra phòng nước lấy chậu nước lau người, thấy mẹ Chu Kiều đứng ở cửa nhà mình liếc ngang liếc dọc, cô nhướng mày bước tới: “Cô Chu, muộn thế này rồi mà cô vẫn chưa ngủ ạ?”
Tiêu Đông Mai giật nảy mình: “... Là cháu à? Cô thấy muộn thế này rồi mà nhà cháu vẫn chưa bật đèn, ban công nhỏ cũng không có bếp lò, nên cô nghĩ không biết có chuyện gì xảy ra không... Cháu về rồi à, bố mẹ cháu đâu? Không phải vẫn chưa dọn hàng chứ?”
“Không ạ, đã dọn hàng từ lâu rồi, bố mẹ cháu chuyển xuống tầng một ở cho tiện ra vào.”
"Hả? Chuyển xuống tầng một rồi?" Tiêu Đông Mai chợt nhận ra, à, nhà họ Từ bỏ ra hai vạn mua hai căn phòng, trước đây mụ ta còn thấy vui sướng khi người gặp họa, lúc này lại có chút ghen tị: “Tầng một còn phòng trống à?”
“Vừa đúng lúc có người chuyển đi, nên trống ra một phòng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT