Đại soái không muốn bị bẽ mặt, bèn dặn dò đội tuần tra phải mở to mắt mà tuần tra, dù chỉ là một con mèo hoang cũng không được để nó lẻn vào trong tường rào.
Đối với chuyện này, Từ Nhân chỉ mỉm cười.
Đại soái có lẽ đến chết cũng không ngờ rằng, ngay dưới mí mắt của đội tuần tra, thực ra ngày nào cô cũng ra ngoài, thông qua đường hầm để chuyển không ít vật tư vào và ra.
Lập xong kế hoạch sản xuất, Từ Nhân đặt bút xuống, duỗi người một cái, nhìn đồng hồ, có nên đến nhà máy quân khí dưới lòng đất trò chuyện với đồng chí Tiểu Cẩn một lát không nhỉ? Với thói quen sinh hoạt của anh, giờ này chắc chắn vẫn còn đang vùi đầu vào bản vẽ để sửa chữa, cải tiến.
Đột nhiên, chiếc nhẫn trên ngón tay cái của cô rung lên, ban đầu là rung theo nhịp điệu đều đặn, ba giây sau thì tần suất rung nhanh hơn, Từ Nhân biết là có chuyện xảy ra ở am Dược Sư, hoặc là có việc gấp cần tìm cô, hoặc là trong am có chuyện!
Cô nhanh chóng khóa cửa phòng nghỉ, thông qua đường hầm chạy như bay về am Dược Sư, trên đường tranh thủ thay áo nâu sòng, đội mũ ni cô, khi đến chùa thì giả vờ như vừa ngủ dậy, vừa ngáp vừa mở cửa hỏi: “Có chuyện gì vậy?”
Thanh Trần đang vội vàng gõ cửa, vẻ mặt áy náy cúi đầu bẩm báo: “Trụ trì, quấy rầy ngài thanh tu rồi, trong am có mấy vị khách hành hương đến, trong đó có người bị thương, máu chảy không ngừng, ban đầu ta không nghĩ nhiều, sắp xếp cho họ ở phòng khách bên ngoài, nhưng vừa rồi Thanh Hàn làm lễ ở dưới núi về, nói là có một đám người cầm súng đang lùng sục khắp làng, nói là đang tìm một nhóm phản tặc, trong đó có một người bị thương, còn ép hỏi dân làng, nếu ai dám chứa chấp bọn họ thì sẽ cùng chung số phận với họ, chúng ta lúc này mới cảm thấy tình hình nghiêm trọng. Trụ trì, lần này là ta sơ suất, sau này xin chịu mọi hình phạt của ngài, nhưng trước mắt phải làm sao đây?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT