Tuy nói là bế quan, nhưng dù sao cũng là người thường, không thể nhịn ăn lâu được, nên cô xuất hiện vào giờ ăn sáng và ăn tối, động viên mọi người vài câu, còn phần lớn thời gian đều ở nhà máy thuốc.
Thẩm Tây Cẩn đã hạ sốt vào tối hôm đầu tiên, nhưng tình trạng viêm nhiễm vẫn chưa khỏi hẳn, Từ Nhân vẫn cho uống thuốc đúng giờ.
Mỗi lần cô mang thuốc và nước đến phòng Thẩm Tây Cẩn, tiện thể xem tình hình hồi phục của anh, mấy người Thẩm Nam Ý sẽ tự động tránh xa cô vài mét, nhìn thuốc trên tay cô như nhìn báu vật, sợ không cẩn thận đụng vào cô làm đổ thuốc.
Đây chính là thần dược còn quý hơn cả Sulfamid!
Nhìn sắc mặt em trai ngày một tốt lên, Thẩm Nam Ý thở phào nhẹ nhõm nhưng đồng thời cũng lo lắng: Tiền thuốc lấy gì trả đây?
Anh ấy gom hết vàng lá, bạc vụn, mặt dây chuyền ngọc bội... những thứ tương đối có giá trị trên người mình, em trai và hai thuộc hạ lại, trừ miếng ngọc bội trên người em trai ra, thì vàng bạc, ngọc bội cộng lại cũng không đáng giá bằng một thỏi vàng nguyên bảo, anh ấy không khỏi thở dài:
“A Cẩn à, xem ra chỉ có thể dựa vào miếng ngọc bội Long Phượng của đệ để trả ơn thôi, nếu không mấy người chúng ta ở đây chẳng khác nào mấy tên giang hồ lừa ăn lừa uống à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT