"Họ Lãnh." Hà Tuyết đáp, “Nhìn cũng là người trong giới hào môn, em xem chỗ này có viết: Cha mẹ của cậu cháu trai xui xẻo này là kết thông gia, sau khi cha cậu ta qua đời, mẹ cậu ta gánh vác sản nghiệp nhà chồng, muốn đợi con trai tốt nghiệp đại học sẽ chính thức giao lại cho con trai kế thừa... Cậu ta vừa trải qua kỳ nghỉ hè năm tư, sắp tốt nghiệp rồi, người chú út kia không muốn để cậu ta ngồi lên vị trí tổng giám đốc tập đoàn Chương thị, nên mới lên kế hoạch cho vụ tai nạn trông có vẻ như là ngoài ý muốn này? Hít hà! Chị đọc mà dựng cả tóc gáy! Má ơi! Giới hào môn thật phức tạp! May mà chúng ta chỉ là dân thường.”
Từ Nhân nhìn cô với ánh mắt phức tạp, thầm nghĩ chị nên chuẩn bị tâm lý đi là vừa! Con trai chị về sau sớm muộn gì cũng bị cuốn vào những cuộc đấu đá trong giới hào môn!
Hà Tuyết nào hay biết chuyện đó, cô vẫn đang hào hứng hóng chuyện của giới hào môn: “Nhân Nhân, em nói xem những người trong giới hào môn có phải là quá rảnh rỗi không, suốt ngày chỉ biết đấu đá lẫn nhau? Phim truyền hình còn chẳng kịch tính bằng bọn họ. Em xem này, người cậu của cậu cháu trai xui xẻo kia, bốn năm trước bất ngờ mất tích, hơn nửa năm sau mới được tìm thấy, bây giờ lại có tin tức tiết lộ chính là do người chú út kia hãm hại, bởi vì năm đó anh ta nhất quyết điều tra chân tướng cái chết của anh rể... Đúng là con sâu làm rầu nồi canh, theo ta thấy thì nên xử bắn người chú út kia đi... Quá độc ác!”
Từ Nhân nghe vậy, nhíu mày: Không đúng! Chẳng phải bốn năm trước Lãnh Trạch Huân gặp chuyện ngoài ý muốn là do mẹ kế và em trai cùng cha khác mẹ của anh ta gây ra sao? Sao lại biến thành do chú út của Chương gia làm rồi?
"Ở đây có viết nè!" Hà Tuyết hưng phấn vỗ tờ báo: “Hóa ra Chương Tuấn và Chương Dã không phải là anh em cùng mẹ mà là anh em cùng cha khác mẹ. Mẹ của Chương Dã vào nhà họ Chương sau khi mẹ Chương Tuấn qua đời, nhưng giới hào môn ở Cảng Thành đều đồn rằng mẹ của Chương Dã là tiểu tam, năm đó mẹ của Chương Tuấn không phải bệnh chết mà là bị tức chết. Chương Dã còn có một người dì cũng là tiểu tam chuyển chính, hơn mười năm trước bức tử chính cung để gả cho Lãnh Đào, mà Lãnh Đào là ai? À? Là ông chủ của nhà họ Lãnh ở Cảng Thành, chậc chậc chậc! Vậy chẳng phải là nhà mẹ vợ của Chương Tuấn sao? Trời ạ! Loạn thật đấy!”
Từ Nhân: “...”
Chị ăn dưa hăng hái thật đấy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play