Thực tế thì sao? Tiền lương bán hàng ba ngày đánh cá hai ngày phơi lưới của nguyên chủ căn bản không đủ cho cô ta tiêu, không đủ thì lại bớt từ tiền tiết kiệm ra một ít.
Hôm nay một ít, ngày mai một ít, cứ thế, chưa đến ba năm, ba mươi nghìn tệ tiền tích cóp đã bị cô ta tiêu sạch sẽ.
Một nghìn tệ trong ví là do cô ta vội vàng bay sang Hàn Quốc làm đẹp, không đợi đến ngày lĩnh lương nên đã xin nghỉ việc bán hàng, số tiền đó là do trung tâm thương mại trả lương tháng này cho cô ta.
Xem xong sổ sách, Từ Nhân mất ngủ luôn.
Có phải cô nên cảm thấy may mắn vì nguyên chủ có thói quen ghi chép lại trên ứng dụng điện thoại hay không?
Nếu không, chẳng may một ngày nào đó mẹ Từ hỏi đến ba mươi nghìn tệ kia, có khi bà sẽ lục tung nhà lên để tìm thẻ ngân hàng hoặc sổ tiết kiệm, cho rằng nguyên chủ đã đem tiền đi gửi ngân hàng.
Thực tế thì sao? Toàn bộ số tiền đó đều tiêu vào trên người cô ta hết rồi, nào là ba trăm tệ tiền mỹ phẩm dưỡng da, năm trăm tệ tiền trang điểm, một nghìn tệ tiền quần áo, hai nghìn tệ tiền túi xách... Lĩnh đồng lương bèo bọt, lại tiêu xài như một nhân viên văn phòng, đúng là giỏi thật!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT