Khi được phóng viên hỏi về trải nghiệm đáng nhớ nhất trong cuộc đời, Lãnh Trạch Huân day day huyệt thái dương, trong lòng dâng lên cảm giác muốn nhớ lại nhưng không thể, vẻ mặt vừa bất lực, vừa cô đơn, nói: “Xin lỗi, tôi đã mất đi một đoạn ký ức, có lẽ đó là trải nghiệm đáng nhớ nhất của tôi.”
Nguyên chủ nghe thấy người qua đường đứng xem phỏng vấn bên cạnh cảm khái: “Nghe nói lúc được cứu về, anh ta đã mất đi ký ức trong nửa năm. Tôi đoán chắc là khoảng thời gian không mấy tốt đẹp, nếu không thì làm sao có thể quên được cơ chứ…”
Nghe được những lời này, nguyên chủ bỗng nhiên tỉnh ngộ: Thì ra là hắn ta bị mất trí nhớ! Chẳng trách lại không tìm đến Hà Tuyết!
Trong lòng cô ta bỗng nảy ra một ý nghĩ táo bạo.
Nguyên chủ liền lấy cớ bản thân gặp chuyện ngoài ý muốn, cần tiền gấp, nên đã hỏi vay Hà Tuyết một khoản. Cô ta còn bán hết số trang sức mà Hà Tuyết cho, gom đủ tiền, bay sang Hàn Quốc phẫu thuật thẩm mỹ, chỉnh sửa khuôn mặt sao cho giống hệt Hà Tuyết. Không chỉ vậy, cô ta còn làm giả chứng minh thư.
Lúc trở về làng chài, nguyên chủ đeo khẩu trang, nói dối là bị dị ứng, không thể tiếp xúc với ánh cô mặt trời. Sau đó, thừa dịp Hà Tuyết không để ý, cô ta đã lén nhổ mấy sợi tóc của con trai cô. Tiếp đó, nguyên chủ lại lừa gạt người mẹ mù lòa của mình, bịa chuyện chị dâu muốn gặp cháu, muốn đón thằng bé về nuôi một thời gian. Mẹ của nguyên chủ vốn cả tin, không chút nghi ngờ.
Thế là nguyên chủ dẫn theo đứa cháu trai bốn tuổi gầy gò ốm yếu hơn bạn cùng trang lứa, cùng với báo cáo ADN giả, tìm đến Lãnh Trạch Huân, khóc lóc kể lể về việc hắn vong ân bội nghĩa, bỏ rơi mẹ con cô ta.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play