Nói xong chuyện ăn uống, bà lại nói đến quần áo: “Mẹ gửi cho con áo len, áo khoác bông, áo phao mới mua năm ngoái, còn mấy cái cũ thì không gửi, bố con nói tiền cước cũng đắt, nên đưa tiền cho con tự đi siêu thị mua đồ mới. Nghe nói mùa đông ở thủ đô rất lạnh, đừng mua áo ngắn, phải mua loại áo phao dài, dày, trùm qua cả bắp chân ấy, dù có đắt cũng phải mua, đừng tiết kiệm khoản này, con gái không được chịu lạnh, nhất định phải mặc ấm vào. Con mua chăn dày chưa? Cái chăn trường phát mùa hè đắp thì được, nhưng giờ nghĩ lại thì không đủ dày, con tự mua thêm một cái dày hơn nhé, cái của trường phát thì dùng làm ga trải giường. Tiền sinh hoạt có đủ không? Không đủ thì bảo bố con chuyển thêm cho, ăn uống, mặc quần áo đừng bạc đãi bản thân...”
Mắt Từ Nhân cay cay, nghẹn ngào nói: “Mẹ, phòng bọn con có hệ thống sưởi, không lạnh đâu, bố mẹ yên tâm đi! Ngược lại là bố mẹ, trời lạnh rồi, lúc rửa ráy phải dùng nước nóng, đừng tiết kiệm tiền điện đấy.”
“Ừ, biết rồi, biết rồi, bố mẹ đều biết.”
Cúp máy xong, Từ Nhân sắp xếp lại đồ đạc trong thùng hàng, quần áo thì treo vào tủ, sau này sẽ mang đến ký túc xá để thay đồ theo mùa. Đồ ăn thì chia làm hai phần, một phần để dành cho Khương Hữu Cẩn.
Thùng carton và thùng xốp vừa dùng xong thì để dành để gửi đồ cho bố mẹ.
Cô mua cho bố mẹ mỗi người một chiếc áo len cashmere mỏng nhẹ, quần cashmere giữ ấm cũng mỗi người một chiếc, khăn quàng cổ, mũ len, găng tay cashmere cũng mỗi người một bộ.
Hai vợ chồng thường xuyên làm việc trong căng tin, không cần nhiều áo khoác, nên cô mua đồ mặc bên trong, vừa giữ ấm vừa không ảnh hưởng đến công việc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT