Từ Nhân lại nói với cậu: “Đợi tháng chín chúng ta đến thủ đô học đại học, cậu bảo Tiểu Du đến ở nhà tôi nhé, phòng của tôi để cho em ấy ở. Em ấy ở nhà một mình chắc cậu cũng không yên tâm, mà bố mẹ tôi chỉ có mình tôi là con, tôi đi học xa, ban đầu chắc chắn họ sẽ buồn, không có con cái ở bên cạnh sẽ rất cô đơn, cứ để Tiểu Du ở bên cạnh họ thay tôi. Hơn nữa bây giờ em ấy đang trong giai đoạn phát triển quan trọng, ở nhà tôi thì cậu không phải lo lắng về chuyện ăn uống, ngược lại em ấy ở một mình, ba bữa cơm khó mà đảm bảo, thỉnh thoảng dậy muộn chắc cũng không ăn sáng mà đi học luôn, lâu dần sẽ không tốt cho dạ dày.”
Khương Hữu Cẩn mím môi: “Tôi hiểu ý tốt của cậu, nhưng như vậy có phiền cô chú quá không?”
Mấy ngày nay Khương Hữu Cẩn thật sự đang suy nghĩ về vấn đề sinh hoạt của em trai mình.
Thiếu niên mười bốn tuổi, dù sao cũng vẫn còn là một đứa trẻ, nhưng ở thành phố chỉ có nhà bác cả là họ hàng, bác gái vẫn luôn nhòm ngó tiền bồi thường của bố mẹ, không chỉ một lần bảo cậu rút tiền ra, cho anh họ vay để mua nhà.
Nhưng nói là vay, nhưng chắc chắn là có đi không có về.
Khương Hữu Cẩn không đồng ý, bác gái và anh họ cứ cách ba hôm lại đến tẩy não Tiểu Du, nói cậu muốn độc chiếm tài sản của bố mẹ.
Cho nên nhà bác cả hoàn toàn không đáng tin, giao Tiểu Du cho họ chẳng khác nào đưa dê vào miệng cọp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT