"A! Ruốc thịt bò này anh em cũng từng mua, ngon lắm! Múc một thìa là có thể ăn hết một bát mì." Khương Tá Du vừa nhai bánh bao ngũ cốc, vừa nhìn chằm chằm vào hũ ruốc thịt bò mà Từ Nhân vừa lấy ra.
Đáng tiếc, sau khi ăn xong, Khương Hữu Cẩn không chịu mua cho cậu ta nữa, dù cậu ta năn nỉ thế nào cũng không được.
Khương Hữu Cẩn sờ mũi, giải thích với Từ Nhân: “Tôi sợ nó biết là cậu làm, sẽ mặt dày đi xin cậu, nên tôi cứ để nó tưởng là tôi mua, tôi cũng không phủ nhận.”
"Hả? Đây là chị tự làm á? Không phải mua sao?" Khương Tá Du ngơ người, sau đó phản ứng lại liền nắm lấy cơ hội, cười hề hề với Từ Nhân: “Chị, chị có thiếu em trai không?”
"Phụt..." Từ Nhân bật cười: “Thích ăn vậy sao?”
"Vâng vâng!" Khương Tá Du gật đầu lia lịa: “Thực sự rất ngon, rất đưa cơm! Nhất là trộn mì ăn, siêu ngon.”
“Được rồi, sau này muốn ăn thì cứ tìm chị, khi nào rảnh chị sẽ làm cho em.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT