Vừa nhìn thấy Từ Nhân bước ra, Sơn Oa kích động quỳ xuống dập đầu với nàng.

Từ Nhân giật giật khóe miệng. Từ lúc đến tiểu thế giới cổ đại này, điều khiến nàng không thích ứng nhất chính là tục lệ quỳ lạy.

Nàng lại một lần nữa cảm thấy may mắn, bởi vì lúc xuyên đến đây, nàng đang trên đường đến Nam Man, nếu ở kinh thành, gặp người có phẩm cấp cao hơn mình là phải quỳ lạy, nàng thật sự không chịu nổi.

“Người nhà của con đều khỏe chứ?”

"Dạ thưa Vương phi, mọi người đều khỏe ạ." Sơn Oa vui vẻ nói: “Chân cha con đã tốt hơn nhiều rồi ạ. Mẹ con nấu cơm cho khu mỏ, mỗi ngày được ba mươi văn tiền, hơn nữa còn thay phiên nhau làm việc với hai vị thẩm, không hề mệt nhọc, lúc rảnh rỗi còn có thể nhận thêm việc về thêu thùa.”

Vừa nói, Sơn Oa vừa dâng lên đôi giày thêu do chính tay mẹ cậu bé làm.

Từ Nhân vui vẻ nhận lấy, không hề tỏ vẻ chê bai. Nàng thật lòng cảm thấy tay nghề của mẹ Sơn Oa rất tốt.

“Con về hỏi mẹ con xem có muốn đến Vương phủ nhận việc thêu thùa không.”

Chờ đến lúc kén tằm được thu hoạch, nhất định phải mở một xưởng dệt lụa, sau đó thuê một số thợ thêu, dùng chỉ tơ thêu lên gấm vóc, tốt nhất là thêu hai mặt, ngoài ra còn có thể thử thêu tranh bình phong, vật trang trí cỡ lớn, sau đó vận chuyển đến Trung Nguyên và kinh thành, bán cho những kẻ giàu có nhàn rỗi kia.

"Dạ." Sơn Oa dùng sức gật đầu: “Nhất định mẹ con sẽ rất vui lòng ạ.”

“Không cần vội, con về hỏi ý kiến của mẹ con trước đã.”

Ngoài bánh ú, giày thêu, Sơn Oa còn mang đến hai con gà rừng còn sống, dùng dây thừng buộc chân lại.

Từ Nhân tặng lại Sơn Oa hai cân đường đỏ, một đao thịt, một giỏ rau củ trồng trong trang tử và mười hai cuộn chỉ thêu đủ màu sắc.

Đối với những loại rau quả ngoại lai như cà chua, nàng còn chu đáo tặng kèm một công thức chế biến đơn giản, tránh cho Sơn Oa mang về nhà không biết cách làm mà lãng phí.

Sau khi Sơn Oa rời đi, Từ Nhân dặn dò nhà bếp: “Trưa nay chỉ cần hầm canh gà là được, không cần làm món gì cầu kỳ.”

Món sở trường của ngự trù chính là hầm canh. Vừa hay, quan viên phụ trách quản lý phạm nhân ở ngoại châu sau khi biết tin Yến Khác Cẩn đến đất phong, đã cho người mang đến một ít đặc sản địa phương, trong đó có một loại quả gọi là dừa, nước rất ngọt và thanh mát, dùng để hầm canh gà thì ngon tuyệt cú mèo.

Vì vậy, bữa trưa của Từ Nhân chính là canh gà dừa và gà luộc chấm muối tiêu chanh.

Hai món gà rừng chính hiệu.

Từ Nhân ăn đến ngon miệng, bèn dặn dò để dành con gà còn lại, đợi Yến Khác Cẩn về thì làm món này cho hắn ăn.

Món ngon phải cùng nhau thưởng thức mới đúng.

Trong lúc Từ Nhân đang kết hợp lao động và nghỉ ngơi, hưởng thụ cuộc sống nhàn nhã ở Nam Man, thì đoàn người áp giải Lưu Thành và Vương Chí Hải sau hơn một tháng trời ròng rã lên đường, cuối cùng cũng đã đến kinh thành.

Tội danh của hai tên này vừa được công bố, cả triều đều chấn động.

Nam Man là nơi nghèo nàn khỉ ho cò gáy, vậy mà cũng có quan lại tham ô, hơn nữa còn dám giả mạo danh nghĩa của Cẩn Nam Vương, khó trách lại bị Vương gia trói giải về kinh thành.

Đây rõ ràng là giẫm đạp lên mặt mũi của hoàng thất! Quá đáng quá thể đáng!

Nếu không phải vì chủ nhân đất phong không được phép can thiệp vào triều chính, thì Yến Khác Cẩn đã trực tiếp chém đầu hai tên này rồi, căn bản sẽ không có ai dám lên tiếng.

Hắn chỉ trói hai tên này, sau đó ném cho hoàng đế xử lý.

Ngay cả chức quan Quận thủ mới, hắn cũng giao cho hoàng đế bổ nhiệm.

Ai dám nói Yến Khác Cẩn làm trái quy củ? Rõ ràng hắn làm việc đều nằm trong quy củ!

Còn về việc trong tấu chương có nói, sau khi tịch thu gia sản của hai tên này, số tài sản tịch thu được sẽ được dùng để bù vào số thuế đã nộp của bá tánh hai quận, cho đến khi nào đủ thì thôi.

Việc này có gì sai? Lấy của dân, dùng cho dân, chẳng lẽ việc này là không công bằng? Nếu không, lỡ như bá tánh nổi dậy tạo phản thì phải làm sao?

Lúc này mà không tỏ thái độ trước mặt hoàng đế, lỡ như hoàng đế nghi ngờ bọn họ là đồng bọn của Yến Khác Cẩn thì phải làm sao?

Vì vậy, văn võ bá quan đồng loạt quỳ xuống tỏ thái độ:

“Thần tán thành với đề nghị của Cẩn Nam Vương.”

“Thần cũng tán thành.”

Kỳ thực, cách làm của Yến Khác Cẩn mà áp dụng ở những quận huyện gần kinh thành thì e là không ổn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play