Yến Khác Cẩn dùng đầu ngón tay vuốt ve chén trà bằng sứ trắng trong suốt, khẽ cười: “Không ăn bớt của công, tăng thuế bừa bãi chính là không tệ sao? Yêu cầu của ngươi cũng thấp quá đấy.”

Yến Thất cúi đầu nhận lỗi: “Thuộc hạ lỡ lời.”

Yến Khác Cẩn xua tay, tùy ý hỏi: “Vương phi thế nào rồi? Đã an bài thỏa đáng chưa?”

Ngụ ý chính là: Nàng ta không gây thêm chuyện gì chứ?

Yến Thất đáp: “Nói đến, hình như Vương phi rất hài lòng với nhà cửa nơi này, vừa đến đã dẫn theo nha hoàn lên lầu, đến giờ vẫn chưa xuống.”

Từ Nhân đâu chỉ hài lòng, thừa dịp còn chưa đến giờ cơm tối, nàng lấy bút than ra, liệt kê công dụng của rừng trúc, suy nghĩ về những ngành nghề liên quan đến trúc.

Măng theo mùa, có thể ăn tươi, có thể phơi khô, có thể làm đồ hộp.

Còn có nấm trúc, canh gà hầm nấm trúc rất ngon.

Bản thân cây trúc cũng có rất nhiều công dụng, ngoài xây nhà, làm đồ gia dụng ra, còn có thể dùng để làm đồ thủ công mỹ nghệ, vật dụng sinh hoạt.

Đốt thành than trúc còn có thể làm thành túi bột than hoạt tính, xà phòng than thủ công…

Liệt kê ra như vậy, cả ngọn núi trúc phía sau Vân Sơn trại, quả thực giống như một kho báu.

Trong lúc Từ Nhân đang viết viết vẽ vẽ, nha hoàn mang theo hộp đựng thức ăn, xách theo bình gốm lên lầu, đã đến giờ cơm tối.

“Cô nương, mấy món này là do đầu bếp của vương phủ làm, mấy món này là do chủ nhà đưa tới, người xem có hợp khẩu vị không ạ?”

Từ Nhân vừa nhìn, liền vui vẻ.

Trong bình gốm chẳng phải là canh gà nấm trúc mà nàng vừa mới thèm sao.

Gà là gà nhà được nuôi trong rừng trúc, hầm chung với nấm trúc, canh rất ngon ngọt.

Còn có một món cũng là đặc sản của Vân Sơn trại - cơm lam.

Mấy món còn lại là do Yến Khác Cẩn sai người đưa tới, đều là món ăn của kinh thành.

Từ Nhân lập tức ăn ngon miệng, nàng gọi Phùng ma ma và các nha hoàn cùng nhau ăn.

Ăn uống no nê, Từ Nhân bảo Phùng ma ma chọn vài tấm vải bông, xem như quà cảm tạ tặng cho nữ quyến trong trại.

“Đúng rồi, ma ma, người thay ta hỏi bọn họ có muốn nhận một công việc không.”

Nàng muốn đặt làm một lô đồ dùng bằng trúc: Tấm tre dùng để nuôi tằm, giỏ đựng lương thực, chiếu cói, nia, sọt, cuốc...để phơi nông sản.

Số lượng không ít, nếu Vân Sơn trại đồng ý nhận việc này, nàng sẽ không bạc đãi bọn họ.

Phùng ma ma trở về bẩm báo: “Cô nương thật tốt bụng! Người trong Vân Sơn trại đều rất vui vẻ nhận việc này. Chỉ là bọn họ không cần bạc, chỉ muốn đổi lấy vải vóc và gia vị, người xem...”

"Chuyện nhỏ này có gì mà khó, cứ đồng ý với bọn họ là được." Nghe xong yêu cầu nhỏ như vậy, Từ Nhân không hề thấy áp lực, vải vóc và gia vị nàng có rất nhiều: “Sau khi trao đổi công việc , muốn loại vải nào, loại gia vị nào, cứ bảo bọn họ tự mình đến chọn.”

Còn về phần nguyên vật liệu, không cần chia thành tiền đặt cọc và khoản còn lại, đưa hết cho bọn họ một lần, thuận tiện có thể giảm bớt gánh nặng cho đoàn la của nàng.

"Ký xong hợp đồng là để bọn họ đến chọn luôn sao? Không cần đợi giao hàng ạ?" Phùng ma ma kinh ngạc. Trong lòng lo lắng chủ tử bị lừa.

Từ Nhân cười nói: “Ma ma xem bọn họ có lá gan đó không?”

Đương nhiên là không có.

Có thể hợp tác với một quý nhân thấu tình đạt lý như vậy, người trong Vân Sơn trại cầu còn không được.

Chỉ cần quý nhân hài lòng, tùy tiện thưởng cho một ít, nói không chừng đó chính là thu nhập cả năm của bọn họ.

Cho dù không có thưởng, chỉ riêng số lượng đơn hàng này cũng không ít, vải vóc, gia vị...đổi được cũng đủ để bọn họ ăn tết rồi. Bọn họ lập tức cử người đại diện đến ký hợp đồng.

Sau khi Yến Thất nghe nói chuyện này, lập tức bẩm báo cho Yến Khác Cẩn.

Yến Khác Cẩn không khỏi suy nghĩ đến dụng ý của Từ Nhân: “Đặt làm nhiều đồ dùng bằng trúc như vậy để làm gì? Chỉ đơn thuần là vì đẹp mắt thôi sao?”

Nếu đã vì đẹp mắt, sao không đặt làm một ít đồ trang trí bằng trúc? Những thứ đó chẳng phải đẹp mắt hơn sao? Đặt làm nhiều đồ dùng thường ngày như vậy để làm gì?

Đột nhiên, hắn nghĩ đến một khả năng.

Nghĩ đến dọc đường đi nàng sai người mua rất nhiều hạt giống, con giống, chẳng lẽ là đang chuẩn bị cho những thứ này?

Nói như vậy, sau khi đến phủ thành, nàng thật sự muốn để cho người ta trồng trọt, chăn nuôi sao?

Yến Khác Cẩn đoán đúng hướng rồi, nhưng chưa đủ toàn diện.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play