Trình Mặc Phỉ ngủ không được yên cho lắm, luôn thích có cái gì đó để ôm, cảm thấy như vậy sẽ thoải mái hơn.
Trước đây, khi ngủ một mình, anh hay ôm một góc chăn, giờ có Thẩm Ngưng ngủ cùng, đương nhiên là ôm lấy Thẩm Ngưng rồi.
Thẩm Ngưng được ôm thì ấm áp, ngủ cũng rất ngon.
Xem như một "thỏa thuận đôi bên cùng có lợi".
Chính vì vậy, cảm giác ở chân mới càng rõ rệt.
Quần áo ngủ mùa thu vốn đã mỏng, lớp vải đó chẳng đáng kể gì.
Lắng nghe tiếng thở đều đặn bên tai, trong đầu Thẩm Ngưng trống rỗng mất mấy giây.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT