Thẩm Ngưng cẩn thận hồi tưởng lại. 
Đến lúc ăn tối xong ở căng-tin, son dưỡng vẫn còn, sau khi lau miệng cậu còn bôi lại một lần. 
Sau đó, cậu cùng Trình Mặc Phỉ vừa đi dạo tiêu thực vừa quay về ký túc xá. Trong khoảng thời gian đó không có chuyện gì xảy ra, son dưỡng đáng lẽ vẫn phải nằm trong túi áo mới đúng. 
Dạo này trời trở lạnh, trước khi ra ngoài buổi tối cậu khoác thêm một chiếc áo mỏng. Có lẽ túi áo không sâu lắm, trên đường về đã vô tình làm rơi mất... 
"Rơi mất rồi sao?" Trình Mặc Phỉ cố ý hỏi, dù trong lòng đã biết rõ. 
Thực ra, anh đã chứng kiến toàn bộ quá trình cây son bị đánh rơi, Thẩm Ngưng thích đi men theo rìa bồn cây, dáng đi lảo đảo, mà túi áo lại không sâu, son dưỡng đã vô tình rơi xuống bãi cỏ lúc ấy. 
Xung quanh có không ít sinh viên qua lại, ồn ào náo nhiệt, một thỏi son dưỡng rơi xuống đất cũng chẳng gây ra chút tiếng động nào. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play