"Tự mình giải quyết và để người khác giúp đương nhiên là không giống nhau."
Trình Mặc Phỉ suy nghĩ cẩn thận.
Nhưng nếu Thẩm Ngưng thật sự cần giúp đỡ, thì anh cũng không ngại, chủ yếu là vì cảm thấy phản ứng của Thẩm Ngưng chắc chắn sẽ rất thú vị.
Anh phát hiện ra rằng, Thẩm Ngưng – một người miền Nam – luôn rất ngại ngùng. Mỗi lần vào phòng tắm đều khóa cửa kỹ càng, tắm xong thì ăn mặc chỉnh tề rồi mới ra ngoài. Đừng nói là c.ởi trần, ngay cả bên ngoài q.uần lót cũng nhất định phải mặc thêm quần ngủ.
Quen nhau lâu như vậy, bọn họ thậm chí còn chưa từng đi vệ sinh cùng nhau... Chưa từng "thẳng thắn gặp nhau" thì tính gì là anh em tốt đây.
Thế là, Trình Mặc Phỉ chậm rãi lên tiếng: "Quả thực không giống nhau lắm."
Cuối cùng thì cục tức trong lòng Thẩm Ngưng cũng hạ xuống đôi chút.
Ai ngờ câu tiếp theo của Trình Mặc Phỉ lại là: "Nhưng nếu em thực sự cần giúp... anh cũng không ngại lắm đâu."
Nói rồi, anh còn chưa đợi Thẩm Ngưng kịp phản ứng đã nở nụ cười gian xảo, vươn tay về phía quần cậu.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT