Sáng hôm sau, Thẩm Ngưng thuận lợi ngồi vào ghế phụ lái của xe Trình Mặc Phỉ.
— Chính là chiếc xe mà kiếp trước cậu đã lên nhầm.
Nhìn chằm chằm vào món đồ trang trí hình quả cam nhỏ xinh trước xe, tâm trạng Thẩm Ngưng có chút phức tạp.
Hôm đó, cậu vừa gặp lại cô em gái cùng mẹ khác cha trong đám tang, nhìn thấy những bức thư mẹ từng viết cho mình nhưng bị trả về, mới biết được toàn bộ sự thật.
Thì ra, năm đó khi ly hôn, mẹ đã cố gắng giành quyền nuôi cậu, nhưng không tranh được với cha – Thẩm Lập Đức. Sau này, bà chuyển đến miền Bắc nhưng chưa từng quên cậu, vẫn luôn gửi thư, gửi tiền, gọi điện, chỉ là tất cả đều bị Thẩm Lập Đức chặn lại, chưa bao giờ nói cho cậu biết.
Bà nội – người duy nhất yêu thương cậu – chắc chắn cũng biết ít nhiều, nhưng đã chọn im lặng và giấu giếm. Có lẽ bà sợ cậu rời đi, muốn giữ cậu bên cạnh.
Từ nhỏ, cậu vẫn nghĩ mình là một đứa trẻ không cha không mẹ. Dù sống cùng cha, nhưng cha chẳng hề đối xử tốt với cậu. Còn mẹ, dưới sự nhồi nhét suy nghĩ từ nhỏ, cậu luôn cho rằng bà cũng vô tình tuyệt tình, chưa từng quan tâm đến mình.
Hồi còn bé, Thẩm Lập Đức thậm chí còn cố tình dẫn dắt cậu nói ra những lời khó nghe với mẹ. Chắc hẳn mẹ cũng đã vô cùng đau lòng. Nhưng cậu không ngờ rằng, dù trong hoàn cảnh như vậy, mẹ vẫn gửi cho cậu khoản tiền cao hơn mức trợ cấp nuôi con theo quy định, vẫn viết thư dù những bức thư ấy đều bị trả về.
Cậu nhớ có một đoạn mẹ từng viết:

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play