Tô Thần Dương đã chấp nhận việc Vu Nhạc mắng cậu ấy là đồ ngốc. Bị đại lão mắng cũng chẳng mất miếng thịt nào, cứ mắng đi.
Đèn trong phòng giam rất mờ khiến người ta cảm thấy buồn ngủ.
Vì ở tầng hầm một nên nơi này còn rất lạnh.
Càng về khuya, nhiệt độ trên đảo giữa biển càng thấp, Tô Thần Dương run rẩy vì lạnh.
Tô Thần Dương luôn đứng sát cửa, nói: "Đại lão, cô đi ngủ đi, tôi sẽ canh đêm."
"Ở đây rất an toàn, không cần canh đêm đâu."
"An toàn là được."
Họ an toàn thì có nghĩa là những người khác cũng an toàn.
Tô Thần Dương vẫn chọn canh đêm, ngồi một mình ở cửa.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT