Cuộc sống đại học cứ thế bắt đầu.
Đến trường báo danh, đi theo chị khóa trên đến ký túc xá được phân phối, làm quen bạn cùng phòng mới. Đêm đầu tiên ngủ trong ký túc xá, bạn cùng phòng khóc thút thít, nhớ nhà nhớ cha mẹ, cô nằm mở mắt, trần nhà rất gần, cô nghĩ tới nhiều thứ, lại chẳng kịp nghĩ gì, thời gian trôi quá nhanh, chưa kịp chuẩn bị đã bị kéo mạnh về phía trước.
Tưởng Sương vẫn giữ liên lạc với Phó Dã qua danh sách bạn bè, cô vẫn lưu số điện thoại của cậu nhưng chưa từng gọi, cậu cũng không gọi cho cô, liên lạc giữa hai người chỉ duy trì nhờ vào những dòng chữ trong khung trò chuyện.
Cô thường chụp một số bức ảnh, trong ảnh có nhiều điều mới mẻ, một góc trang phục rằn ri khi huấn luyện quân sự, con đường rợp bóng cây khi đợi xe buýt đến trường, hộp cơm ở căn tin, hoàng hôn, bình minh, nhưng trong ảnh không bao giờ có cô, cô là người chụp ảnh, ẩn mình sau ống kính, chỉ chia sẻ những gì mình nhìn thấy cho cậu.
Phó Dã đều trả lời từng tin nhắn, chỉ vài lời vắn tắt, hiếm khi nói về mình.
Tưởng Sương vẫn giữ tấm thẻ ngân hàng Phó Dã đưa, không kiểm tra số dư, không rút tiền, nó luôn nằm trong ngăn ví của cô. Như một bí mật không thể nói với ai, chỉ mình cô biết. Dù giữ ở góc khuất, không nhìn thấy, nhưng cô biết nó luôn ở đó.
Cả hai đều rất bận, chỉ thở phào trong những khoảng lặng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT