Mùa đông trời tối rất sớm, mới hơn năm giờ, sắc trời đã xám xịt.
Phó Dã mặc áo lông vũ màu đen, có lẽ vì tâm trạng yên ổn hơn, khí chất cả người cũng dịu lại nhiều. Hai tay cậu đút túi, cao hơn cô một cái đầu, mí mắt hơi rủ xuống, trông như người vừa mới tỉnh ngủ, mang theo vẻ lười biếng.
Tưởng Sương cũng không biết nên nói gì, chỉ đơn thuần là nhìn thấy cậu, rất muốn gặp mặt một chút, cho dù chỉ là vài phút. Dù sự thật là cô không thể nói chuyện lâu với cậu, giờ học buổi tối sắp bắt đầu, Tô Nhuế vẫn còn đang đợi cô.
Phó Dã nói được nghỉ, về thăm bà nội.
Tưởng Sương gật gật đầu, lại nghiêng đầu chỉ về phía không xa có Tô Nhuế, nói bạn học mình đang đợi, phải đi trước.
Cô chỉ muốn nhìn cậu một chút, thấy cậu sống tốt là đủ rồi.
Phó Dã hiểu ý, khẽ gật đầu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT