Chương 1235: Thiếu nữ coi tiền như rác 

 

Đường Lập Đức cũng nghĩ như vậy, tuy rằng họ coi trọng tình cảm anh chị em, nhưng vẫn tin tưởng Đường Quả sẽ không làm chuyện táng tận lương tâm như vậy.

Hai người đều cho rằng, nhịn một chút rồi sẽ qua.

Mọi người đều là người biết lý lẽ, không muốn làm tổn thương tình cảm lẫn nhau.

Đợi chuyện này qua đi, họ sẽ giúp đỡ Đường Chí Minh coi như mọi chuyện xong.

Cho dù Đường Chí Minh tàn phế, họ cũng sẽ không bỏ mặc.

Nhưng họ không ngờ rằng, Lưu Xuân Nguyệt không chịu bỏ qua, cứ muốn họ đưa ra một lời giải thích về việc Đường Quả hãm hại Đường Chí Minh.

Hiện tại vẫn còn ở bệnh viện, bà ta la hét om sòm, nói ra nói vào những lời khó nghe.

Người không hiểu chuyện đều dùng ánh mắt kỳ lạ nhìn Đường Quả.

Tống Tĩnh Hoa cuối cùng cũng biện giải: "Chị dâu, tuy rằng con bé Tiểu Quả này không hiểu chuyện. Nhưng chị nói nó sẽ làm ra chuyện táng tận lương tâm như vậy thì không thể nào."

"Đúng vậy, chị dâu, Tiểu Quả sao có thể làm vậy, chị hiểu lầm rồi."

Lưu Xuân Nguyệt không nghe lọt tai, quát: "Lúc mượn xe nó cứ đẩy tới đẩy lui, sau lại còn đổi ý muốn bán rẻ xe cho Chí Minh nhà tôi. Bây giờ không bao lâu sau Chí Minh đã gặp chuyện, các người bảo chuyện này có trùng hợp quá không?"

"Trong TV chẳng phải hay chiếu như vậy sao, làm gì có chuyện trùng hợp như vậy. Rõ ràng là nó cố ý, dù nó là con gái các người nhưng lòng người khó đoán, ai biết trong lòng nó là đen hay trắng."

Đường Quả lên tiếng: "Bác cả, sở dĩ con bán rẻ cho anh họ là vì tình thân."

"Mày chính là muốn hãm hại Chí Minh, muốn lấy mạng nó," Lưu Xuân Nguyệt vô cùng kích động, "Mày chính là muốn lấy mạng nó, mày chính là không thể thấy nó tốt, bằng không ai lại bán chiếc xe mới mua hai tháng với giá chỉ bằng một nửa?"

Đường Lập Đức không đồng tình: "Chị dâu, tôi dám đảm bảo, Tiểu Quả tuyệt đối không có ý đó."

"Hơn nữa, Chí Minh lấy xe về chạy đã hơn một tháng rồi, nếu thật sự có vấn đề thì đã xảy ra từ lâu, sao lại đợi đến bây giờ."

"Anh cả anh nói một câu đi." Đường Lập Đức thấy Lưu Xuân Nguyệt không nghe lọt tai, cứ khăng khăng là Đường Quả động tay động chân vào xe muốn hại ch·ết Đường Chí Minh.

Xung quanh cũng có người nhỏ giọng bàn tán, Đường Lập Đức coi trọng danh tiếng, đương nhiên không thể ngồi yên.

Đường Lập Bình ngẩng đầu, ngón tay kẹp điếu thuốc chưa tàn, nói: "Lập Đức, chuyện này khó nói lắm, quá trùng hợp, cậu có thể giải thích tại sao xe bán cho Chí Minh xong lại xảy ra chuyện không? Xuân Nguyệt nói rất đúng, chiếc xe trị giá hai mươi vạn, sao lại dễ dàng nhường cho Chí Minh mười vạn, tôi nghĩ đi nghĩ lại càng thấy không ổn."

"Các người nói xem, con bé Tiểu Quả này, rốt cuộc là từ khi nào mà ác ý với Chí Minh lớn như vậy? Vậy mà muốn hại mạng nó, tôi thật sự nhìn lầm người, hồi nhỏ Chí Minh thương con bé em họ này như vậy, thật không đáng."

Đường Lập Đức không biết nên giải thích thế nào, dường như giải thích thế nào cũng không thể khiến người ta tin phục.

Những trùng hợp mà Đường Lập Bình nói, ông ta cho rằng chỉ là trùng hợp. Muốn ông ta tin rằng con gái mình muốn lấy mạng Đường Chí Minh là điều tuyệt đối không thể.

Ở điểm này, Đường Lập Đức và Tống Tĩnh Hoa đều giống nhau. Đối với Đường Chí Minh, họ cảm thấy tiếc nuối và đáng thương, trong lòng còn nghĩ sau này sẽ giúp đỡ nhiều hơn.

Nhưng chuyện hãm hại Đường Chí Minh, tuyệt đối không thể là con gái họ làm.

Hệ thống đến lúc này, cuối cùng cũng có chút hiểu ra, vì sao ký chủ lại nói chỉ cần cô ấy còn ở đây sẽ không thiếu Đường Lập Đức và Tống Tĩnh Hoa một bữa cơm, chỉ là không thể cho họ phú quý và tình thân.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play