Thời Uyên cảm thấy, một khi đã ở bên Lục Thính Hàn thì cậu phải có trách nhiệm với gia đình này.
Cậu nhớ lại những gì quái vật thường làm.
Cậu đã từng thấy, quạ tha những con mắt lấp lánh về tổ, đàn hươu bị nhiễm bệnh giết chết những sinh vật xâm nhập lãnh thổ, dùng xương sọ của chúng để mài sừng, con công rụt rè xòe những chiếc lông đuôi mục nát, ve vãn một bông hoa hình mặt người.
Ở trong thành phố, Thời Uyên không thể làm những điều đó. Cậu chỉ có thể nghĩ cách khác.
Dù sao đi nữa, nuôi gia đình là kỹ năng cơ bản, là giới hạn của một con quái vật.
Sau thời kỳ cao điểm, lương đã giảm quá nhiều, phần lớn mọi người sống nhờ tem phiếu lương thực, lương giờ của Thời Uyên chỉ có 2 đồng. Cậu không biết lương của Lục Thính Hàn được tính thế nào, vậy nên chỉ có thể cố gắng hết sức để bù đắp chi phí sinh hoạt, không thể để "đối tượng giao phối" tương lai của mình phải vất vả, đói khát được.
Vài ngày sau đó, Lục Thính Hàn đi đến thành phố chính và chưa về. Thời Uyên cố gắng kiếm tiền nuôi gia đình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT