Khi trở lại sảnh nhà hát, Thời Uyên mới để ý, trong bóng tối có rất nhiều lính canh và cả bác sĩ quân y mặc đồ trắng đứng đó.
Có lẽ Lục Thính Hàn đã về nhà vào nửa đêm, phát hiện Thời Uyên không có ở nhà nên đã dẫn cấp dưới đến nhà hát.
“Miệng chai còn sót lại thuốc ngủ loại barbiturat.” Người kiểm nghiệm đeo găng tay, cầm chai rượu nói: “Thuốc ức chế thần kinh trung ương và rượu uống cùng nhau rất nguy hiểm, các vị nên mừng vì hắn ta dùng loại mới, phản ứng với rượu ít, liều lượng cũng nhỏ, khả năng gây độc tiềm tàng rất thấp.”
Tần Lạc Lạc ngồi trên ghế sofa, cúi người, vùi mặt vào lòng bàn tay. Cô khàn giọng nói:
“Tại sao cậu ta lại làm thế… Có phải là nợ nần không, hay vì mẹ cậu ta?”
Không ai có thể trả lời câu hỏi của cô.
Những người khác lần lượt tỉnh dậy, đều không thể tin nổi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT