Trong bóng tối sâu thẳm, Thời Uyên đứng chết lặng.
Máu vẫn tuôn, mu bàn tay của người lính mọc ra những chiếc vảy cá bạc lấp lánh. Tình trạng của anh ta dường như tốt hơn một cách kỳ lạ, giọng nói không còn run rẩy, đầu óc cũng tỉnh táo đến lạ thường:
“Tôi từng bị bướm đêm lây nhiễm. Bướm đêm có thể nghe được âm thanh 300 kilohertz, tôi không giỏi đến thế, nhưng ít nhất tôi có thể nghe thấy tiếng quái vật trước. Tuy nhiên, tôi có thể phân biệt giọng nói của con người một cách dễ dàng, chỉ cần nghe một lần là không bao giờ quên.”
Anh ta nói tiếp: “Tôi đã nghe giọng nói của cậu, cậu là người bên cạnh Lục Thính Hàn, là… là Thời Uyên đúng không?”
Là một thượng tướng của Liên Minh, Lục Thính Hàn thường có vệ sĩ đi theo bảo vệ mỗi khi ra ngoài, nên nhiều người đã gặp Thời Uyên. Còn Thời Uyên… trong mắt cậu chỉ có Lục Thính Hàn, không rảnh để quan tâm đến người khác, nên đương nhiên cậu không nhớ họ trông như thế nào.
Người trước mặt này, chắc là một trong số những vệ sĩ.
Lần gặp trước là ở trong thành, Thời Uyên và Lục Thính Hàn sánh bước đi bên nhau, có lẽ họ đang bàn chuyện tối nay ăn gì, có lẽ họ nói về những bông hoa trong nhà, hoặc có lẽ Thời Uyên đang nghi ngờ Lục Thính Hàn đã đổi lại biệt danh là “quái vật đuôi dài kêu hừ hừ”… Thời Uyên không thích những người lính bên cạnh Lục Thính Hàn, họ quá nguy hiểm, đã giết chết rất nhiều quái vật, nhưng chỉ cần có Lục Thính Hàn ở đó, cậu sẽ không sợ hãi nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT