"Hôm nay có bao nhiêu khán giả đến xem?" Tần Lạc Lạc nằm dài trên bàn, cô ấy chưa tẩy trang, lông mi giả trông như cánh bướm đang vỗ, đôi khuyên tai cỏ bốn lá lấp lánh.
"37 người," Hạ Phảng trả lời cô ấy, “Xem ra áp phích quảng cáo có hiệu quả rồi.”
"Tốt lắm, tốt lắm," Tần Lạc Lạc rất hài lòng, “Tờ rơi mà Thời Uyên phát chắc chắn cũng rất hữu dụng – tôi chiêu mộ cậu ấy vào đây đúng là quyết định quá đúng đắn, nhìn cái mặt đó của cậu ấy xem, ai mà từ chối được chứ? Phát tờ rơi vừa nhanh vừa hiệu quả.”
Thời Uyên: ?
Cậu đang sắp xếp đạo cụ sân khấu, nghe vậy thì ngẩng đầu lên, thấy Tần Lạc Lạc cười với mình hệt như một con hồ ly.
Trình Du Văn cúi đầu đọc sách, nói xen vào: “Chỉ sợ cảnh báo lại đến lần nữa, làm lòng người hoang mang, không ai còn muốn thưởng thức kiệt tác của tôi.”
"Bớt nói chuyện xui rủi đi," Tần Lạc Lạc vươn vai, “Tôi còn phải đi gửi tiền cho Isabella nữa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT