Thứ Sáu, Thời Uyên đến gặp Đoạn Mục.
Cậu đã xin lỗi vì hai lần lỡ hẹn trước đó, sau đó nghiêm túc nói rằng mình sẽ không ở bên anh ta.
"Tại sao vậy?" Đoạn Mục hỏi dồn dập, “Có thể cho tôi biết lý do là gì không?”
"Cũng không có lý do gì, anh rất tốt, nhưng không thích là không thích thôi," Thời Uyên nói, “Nếu tôi thích một người, người khác chắc chắn sẽ nhìn ra, tôi cũng sẽ nói thẳng với người đó.”
Đoạn Mục sững sờ một lúc lâu, quan sát vẻ mặt Thời Uyên thì chỉ thấy sự nghiêm túc.
Anh ta siết chặt cốc cà phê, khớp ngón tay hơi trắng bệch, cười khổ nói: “Ít nhất cậu là người thẳng thắn, không treo người khác.”
Anh ta lại xoay xoay cốc cà phê trong tay, rồi nói: “Tôi rung động với cậu là vì xem một buổi biểu diễn, cậu trên sân khấu quá đẹp, chỉ cần nhìn một cái là có thể nhận ra. Mọi người đều nói đừng 'thấy sắc nảy lòng tham' đừng 'trông mặt bắt hình dong', nhưng thực tế, vẫn có rất nhiều người chỉ nhìn ngoại hình, tôi cũng là một trong số đó. Nhưng biết làm sao được? Đôi khi chỉ cần nhìn một cái là thấy, rồi cứ nhớ mãi không quên.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play