Trước khi đến nghĩa trang, Lục Thính Hàn đưa Thời Uyên đến một nơi khác.
Xe dừng ngoài khu phố cổ, gió xuân tháng Hai lạnh buốt. Hai người bước trên đường, kẽ gạch mọc đầy rêu xanh, vài ngọn cỏ hoang đang run rẩy trong gió.
Khu vực này từng bị chiến tranh tàn phá hoàn toàn, dù đã được xây lại nhưng vẫn chẳng thể trở lại như xưa, để lại vô số tàn tích.
Đây là khu dân cư, giao thông bất tiện, tiện ích thành phố thiếu thốn, không có trạm xe buýt, siêu thị gần nhất cách 11 cây số, điện nước không ổn định. Điểm tốt duy nhất là tiền thuê rẻ. Chỉ cần cố chút, chịu đựng trần nhà bong tróc và tường nứt một chút thì mua một căn nhà cũ cũng không khó.
Đường phố vắng tanh, Thời Uyên nhìn quanh, cửa sổ hoặc bị rèm che kín, hoặc kính vàng ố, chẳng thấy một bóng người.
Cứ thế đi mười mấy phút, cơn gió như mang theo tiếng cười.
Cách đó không xa, một tòa nhà trắng tinh hiện ra, trước cửa có sân nhỏ, lũ trẻ đuổi nhau ầm ĩ, chơi xích đu, cầu trượt, hố cát, ngựa gỗ… Tường vẽ tranh hoạt hình sặc sỡ, màu sắc khoa trương. Cánh cổng sắt trước cửa treo tấm bảng: *Viện Phúc Lợi Nhi Đồng Ngôi Sao*.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play