Ngày thứ hai sau cảnh báo, mọi thứ vẫn ảm đạm như thường lệ.
Cửa sắt căn phòng bị khóa chặt, chỉ ai đi vệ sinh công cộng hoặc bị tức ngực, khó thở mới được ra ngoài, mỗi lần chỉ một người. Thời Uyên cũng thấy chán, ngồi trên giường ôm đuôi, chải vảy một cách tỉ mỉ.
“Này,” Chu Bình An ôm chậu cây Tuyết Kiến thẫn thờ cả buổi sáng, rồi lại bắt chuyện với Thời Uyên, “ Cậu bị sinh vật gì lây nhiễm mà ra nông nỗi này vậy?”
“Tôi không biết,” Thời Uyên nói, “có lẽ là quỷ.”
Chu Bình An xoa cằm, nhìn cậu: “Trông cũng giống thật, nhưng trên đời này có thứ đó thật sao?”
Thời Uyên cũng không biết.
Vì mọi người đều gọi vực sâu là tạo vật của quỷ, thì một vực sâu thành tinh được gọi là quỷ, nghe cũng có vẻ hợp lý.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT