Câu nói này cũng không sai, chỉ là sau đó bởi vì đúng lúc thôn Liệp Hổ lúc đó thiếu người trầm trọng, giết mấy kẻ ăn thịt người này thì vô cùng dễ dàng, nhưng thật ra đối với thôn Liệp Hổ lúc đó mà nói lại không hề có một chút lợi ích nào, vậy nên ta sắp xếp cho tên thiếu niên đó và người vốn của trại Hùng Sư đi đào mỏ làm khổ sai.
Mà Trương Cẩu Thặng lúc đó ngược lại lại không ăn thịt người, vốn dĩ ta đã có sắp xếp khác cho hắn ta. Nhưng tên Trương Cẩu Thặng này lại tự mình chủ động xin đi đào mỏ.
Ta cũng chẳng hỏi kỹ mà đồng ý luôn, chẳng qua sau sự việc đó cũng có cho người đi dò xét thử, sau đó mới biết tên Trương Cẩu Thặng này và tên thiếu niên có ánh mắt giống hệt sói con đó là bạn tốt của nhau, Trương Cẩu thặng chính là vì tên thiếu niên đó mà tự mình xin đi đào mỏ làm khổ sai.
Vậy nên lúc nãy Nhị Cẩu mà Trương Cẩu Thặng nhắc tới có lẽ chính là người thiếu niên đó."
Thanh Dịch gật đầu: “Thì ra là vậy. Hoàng Thượng hoài nghi tên Nhị Cẩu đó còn có thân phận khác?”
"Không chắc lắm. Chẳng qua từ ánh mắt trong lần đầu tiên ta gặp hắn, ta vẫn luôn có cảm giác hắn không đơn giản. Cứ điều tra thử xem sao." Tô Lãm Nguyệt nhìn thư mà Tiêu Hành viết cho mình trong tay. “U Thất viết thư cho ta, nói bản thân đang đuổi theo một vị công tử có quan hệ với tiền triều. Trong thư có miêu tả vị công tử đó cũng khoảng mười bảy mười tám tuổi, vẻ ngoài khá anh tuấn, ánh mắt rất hung dữ, vậy nên có khi nào Nhị Cẩu này chính là vị công tử mà U Thất nhắc đến hay không?”
Tô Lãm Nguyệt cảm thấy khả năng này rất cao.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT