Khi hắn cúi đầu liếc mắt nhìn quần áo của mình, quả nhiên lập tức thấy bộ trang phục vốn đẹp đẽ mà giờ đã đen nhẻm lấm lem.
“Ta…” Tiêu Hành không kiềm chế được mà đỏ mặt: “Ta muốn học nấu ăn, nhưng quá ngốc.”
Tô Lãm Nguyệt lắc đầu: “Lần đầu ta xuống bếp cũng suýt chút nữa đốt phòng bếp mà.”
Tiêu Hành biết Tô Lãm Nguyệt nói lời này là để an ủi mình, hắn nghĩ Nguyệt Nguyệt của hắn thông minh như vậy, cho dù lần đầu xuống bếp không nấu ra được quốc yến, nhưng chắc chắn cũng không tệ, chít ít không trực tiếp đốt nhà bếp như hắn.
Chẳng qua, hắn nghe Tô Lãm Nguyệt nói xong thì vẫn vui mừng không thôi.
Bởi vì sau đó Tô Lãm Nguyệt còn nói một câu: “Người ở Đại Ung đều nói quân tử tránh xa nhà bếp, nhưng A Hành của chúng ta lại tình nguyện xuống bếp vì ta, A Hành thật tốt.”
Tiêu Hành gật đầu và nở nụ cười, nhưng bây giờ nơi này thật sự quá hỗn loạn, cho dù có hắn che chở nên không ai có thể làm tổn thương Tô Lãm Nguyệt, nhưng hắn cũng không muốn để Tô Lãm Nguyệt ở đây hít khói đen.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play