Gã biết rõ rằng sự phồn hoa quyền quý chính là cái cây khô tưởng chừng như cao hơn trời, trông có vẻ cực kỳ cao to, nhưng thực ra lại âm u không có sự sống. Vào lúc đó, bất kỳ một người nào cầm lưỡi búa đến đây cũng có thể chém nó.
Nhưng có lẽ sự phồn hoa thuộc về bách tính không giống cây đại thụ cao ngất trời kia, mà giống như cây cối liên miên tập hợp lại một chỗ mới có thể chống chọi với bão cát, chống lại tất cả sự ăn mòn.
Tuy hiện nay sự phồn hoa như vậy mới chỉ dừng lại ở thành U Nguyệt, nhưng Mạnh Hòa biết rõ chỉ cần Tô Lãm Nguyệt không đi theo con đường cũ của tiên hoàng thì sớm muộn gì sự phồn hoa như vậy cũng sẽ hiện hữu ở khắp toàn bộ Đại Ung.
Đến lúc ấy, Đại Ung sẽ thật sự kiên cố và vững chắc không gì có thể phá vỡ.
Đây không phải thứ mà Mạnh Hòa muốn nhìn thấy.
“Công tử.” Thấy Mạnh Hòa đột nhiên dừng chân lại, sắc mặt thay đổi khó lường thì Chi Nam ở bên cạnh hơi bận tâm.
Mạnh Hòa hoàn hồn, vẻ mặt như thường: “Không sao.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play