Huống chi học kiến thức tốt hơn dạy kiến thức, nàng vẫn hy vọng khi mình tới thế giới này, vậy thì có thể cố gắng hết sức để lại gì đó cho thế giới này, đó mới không uổng một lần tới đây.
Thế nên, so với việc cho dân chúng ở đây lương thực sẵn có, nàng hy vọng bọn họ có thể thông qua kiến thức do nàng cung cấp, hoặc từ những cuốn sách nàng mua trong siêu thị, để cho người dân ở nơi này có thể nắm giữ kỹ thuật trồng trọt tân tiến, để họ có thể tự lực cánh sinh.
Thế thì có một ngày, khi nàng không còn ở đây nữa, thế giới này cũng sẽ không sụp đổ lần nữa.
Tô Lãm Nguyệt gật đầu: “Hạt lúa trong việc lai giống sẽ nhỏ hơn hạt lúa trong lần đầu thu hoạch, thế nhưng bông lúa sẽ nhiều hơn một chút, thế nên sản lượng cũng không giảm. Dựa theo sự hiểu biết của ta, sản lượng của hai lần thu hoạch thường sẽ bằng một nửa so với sản lượng từ một vụ thu hoạch.”
Triệu Kim nghe thấy thế thì cũng gật đầu liên tục, còn những người khác lại cảm thấy kích động.
Tô Lãm Nguyệt nhìn bọn họ: “Mặc dù việc lai giống cũng không tệ, thế nhưng ta hy vọng các ngươi có thể tiếp tục nghiên cứu những quyển sách về nông nghiệp và thử nghiệm nhiều hơn. Các ngươi cũng không cần sự nghiên cứu thất bại, ta sẽ lo cho các ngươi tất cả. Các vị, người dân có thể no bụng hay không, còn phải trông chờ vào các ngươi rồi.”
Mọi người nghe thấy thế, cảm động quỵ xuống đất: “Chúng thần chắc chắn sẽ tận tâm tận lực.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT