Nhưng sao gã có thể thừa nhận được chứ: “Đại nhân, ta không biết ngài đang nói cái gì, ta cũng không quen biết Thường Mỹ gì đó. Hơn nữa đại nhân à, chuyện Diệp Cương suýt chút nữa giết ta đã rõ như ban ngày, vậy mà đại nhân lại coi như không thấy chuyện này mà chuyển đề tài, đây là đang thiên vị Diệp Cương sao? Đại nhân làm vậy thật không công bằng, làm sao ta có thể tin đại nhân sẽ phá án công bằng và trả lại sự trong sạch cho ta chứ?”
Lại còn trực tiếp phản công.
Nhưng vẻ mặt của Thẩm Chính chưa từng dao động tí nào, trái lại còn hỏi một câu: “Ngươi thừa nhận hay không?”
Cảm giác bất an ở trong lòng ngày càng mãnh liệt, nhưng Đàm Thành Minh vẫn mạnh miệng như cũ, nói: “Vừa nãy ta đã nói rồi, ta không quen biết Thường Mỹ nào cả. Có lẽ đại nhân muốn thiên vị Diệp Cương, lại mãi không tìm được chứng cứ nên mới bịa những chuyện khác để tạo dựng án oan.”
Thẩm Chính liếc mắt nhìn gã, không nói gì mà cúi đầu tiếp tục xem văn kiện ở trước mặt.
Hắn ta lật một tờ văn kiện rồi mới tiếp tục nói: “Đầu tháng sáu năm ngoái, Chu thị - thê tử của Vương Quý tới Nam Âm Tự ở đường Thạch Tử thắp hương lễ Phật, mà ngày đó ngươi cũng đi tới Nam Âm Tự.
Ngươi thấy dung mạo Chu thị xinh đẹp, thấy sắc nảy lòng tham nên đã bắt đối phương vào trong rừng rồi làm chuyện trái với đạo đức, sau đó ngươi còn trắng trợn cướp Chu thị vào phủ. Vương Quý tới cửa cầu xin ngươi thả thê tử của hắn ta thì cũng bị ngươi đánh cho một trận, đến mức tàn tật.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play