Tô Lãm Nguyệt hơi siết chặt bàn tay: “Đa tạ bệ hạ tin tưởng, Tiết thừa tướng thật sự là quá đáng.”
Hoàng thượng gật đầu: "Tình hình hiện tại trong triều, U Nguyệt thành chủ đại nhân có lẽ cũng biết rõ là Tiết thừa tướng một tay che trời. Cho dù trẫm thân là Hoàng thượng, trẫm vẫn phải chịu áp bức từ bên dưới, vì vậy trẫm hy vọng rằng U Nguyệt thành chủ có thể giúp trẫm.
Thành thật mà nói với U Nguyệt thành chủ, trẫm thực sự nghĩ rằng mặc dù U Nguyệt thành chủ thân là một nữ nhân, nhưng tài năng của ngươi không hề thua kém bất kỳ quan đại thần nào trong triều đình, thậm chí trẫm còn hy vọng ngươi có thể trở thành quan chức trong triều đình, nhưng hiện tại triều đình đều do Tiết thừa tướng nắm giữ, một khi trẫm nêu ra vấn đề này trẫm nhất định sẽ bị triều thần phản đối. Giống như lúc ta muốn phong U Nguyệt thành chủ làm công chúa, ban thưởng ngươi thành U Nguyệt làm đất phong, càng có nhiều ý kiến phản đối hơn.”
Hoàng thượng thở dài nặng nề: “Trẫm thật sự có tâm nhưng vô lực.”
Tô Lãm Nguyệt cũng cau mày phối hợp theo.
Hoàng thượng thấy vậy liền nói tiếp: “Nhưng điều này cũng không phải là không có cách nào, sắp tới sẽ có một cuộc đi săn mùa thu. Hơn nữa, trên bãi săn xảy ra tai nạn là chuyện bình thường, cho nên nếu như U Nguyệt thành chủ đồng ý, có thể nhân cơ hội đó giải quyết Tiết thừa tướng. Trẫm sẽ ra mặt và nói rằng Tiết thừa tướng có ý định ám sát trẫm và âm mưu tạo phản, và rồi U Nguyệt thành chủ sẽ có công hộ giá.”
Ông ta nhìn Tô Lãm Nguyệt nói: “Ngươi nghĩ thế nào, U Nguyệt thành chủ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play