Tiêu Hành: “... Nguyệt Nguyệt có thể ra ngoài trước được không?”
Tô Lãm Nguyệt cau mày: “Thẹn thùng?”
Hai tai Tiêu Hành đỏ lên, nhưng vẫn rất ngoan ngoãn mà gật đầu một cái.
Tô Lãm Nguyệt cười tủm tỉm mà lấy ngân châm ra: “Không được a.”
Lúc này Tiêu Hành chẳng khác gì đóa hoa sắp bị chà đạp vậy, mà Tô Lãm Nguyệt chính là tên hái hoa tặc đó.
Tiêu Hành nhìn ngân châm trong tay Tô Lãm Nguyệt, mí mặt mạnh mẽ giật giật vài cái.
Tiêu Hành nói thẹn thùng cũng không phải là hoàn toàn nói dối, nhưng cũng không chỉ có thẹn thùng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT